Giấc mộng trong “Mộng cố nhân” của Thường Quán Hỷ
Với gần 500 trang viết, “Mộng cố nhân” (tiểu thuyết do Nhà xuất bản Dân Trí ấn hành) sẽ đưa bạn đọc đến với những tình cảm thuần khiết nhất, trong trẻo nhất nhưng cũng không khỏi day dứt, nhớ thương khôn nguôi của những con người luôn vì nghĩa lớn, vì người khác mà hy sinh.
"Mộng cố nhân" là một tác phẩm kỳ lạ, không phải bởi nội dung mang hơi hướng ngôn tình cổ đại được chấp bút bởi một tác giả thuần Việt, mà là cơ duyên của nó đến với bạn đọc. Cuốn sách này không biết tự bao giờ đã âm thầm đồng hành cùng tác giả... mãi đến khi mất mát chia ly ập đến, nó mới có đủ chất xúc tác cần thiết, chính thức thành câu, thành thơ, thành sách... dành để tri ân công ơn đấng sinh thành.
Thường Quán Hỷ viết nên những trang sách đầu tiên khi trải qua cái Tết đầu vắng cha. Là một cán bộ lão thành, cũng là một nhà báo, ông yêu thích viết lách... đến mức hình ảnh những ngày cuối đời luôn khắc sâu trong tâm khảm tác giả chính là ông lão tóc bạc phơ, cặm cụi viết từng con chữ trên trang giấy. Người cha ấy dù trải qua bao đau thương, cùng khổ và bất hạnh nhưng nụ cười lúc nào cũng nở trên môi, cho đến lúc ra đi vẫn luôn là một con người dũng cảm, kiên trì và lạc quan. Thêm nữa, ông mất đúng ngày Giỗ tổ Hùng Vương, vì thế, tác giả xin mạn phép được mạo muội gọi ông là "Vương thượng", lấy hoa sen khi nhắc về ông và đưa bối cảnh cuốn sách về thời cổ đại.
"Mộng cố nhân" là giấc mộng về những người ta từng gặp trong quá khứ lẫn hiện tại, kiếp sống này hay trước đó. Tuy nó được hình thành từ nhung nhớ, mong ước được tái ngộ nhưng không đại diện cho tiếc nuối, mà thực chất là lạc quan hướng về tương lai.
Câu chuyện là mối duyên tiền định của những người hữu tình, được nhân duyên tác hợp, bị nhân quả chi phối và cũng vì ý nguyện mà thành toàn... kinh qua vật đổi sao dời, vẫn nguyên vẹn nguyện thề tìm về bên nhau. Văn phong theo lối kể chuyện nhẹ nhàng, bình lặng và ấm áp cho dù hạnh phúc ngập tràn hay khổ đau vô vàn... như là liều thuốc chữa lành những con tim vụn vỡ, thẫn thờ, lạc lối khi mất đi người thân yêu của mình.
"Có người vì lý tưởng cao cả mà một đời cầu được thiên hạ vinh danh, nhưng cũng có người chỉ mong cùng người thân trải qua mọi đắng cay ngọt bùi của cuộc đời. Dù là chọn lựa nào, thời gian sẽ luôn là kẻ trộm kiên nhẫn nhất và tàn nhẫn nhất, nó sẽ cướp đi những gì quý giá nhất của ta cho dù ta có tài tình giấu kín... Kiếp sống là phù du, chỉ có tình thân là vĩnh cửu trường tồn. Đến lúc từ giã cõi đời, có người vì yêu thương sâu sắc mà nhớ thương ta, thổn thức gọi tên ta trong tiềm thức, giúp chứng thực ta đã từng tồn tại, đưa đường dẫn lối ta quay về nơi ta từng ra đi..." - Đó là tất cả những gì "Mộng cố nhân" muốn gửi gắm. Xin hãy dành tặng món quà này cho người thân yêu của bạn, cũng chính là điều Thường Quán Hỷ hướng đến.
Thường Quán Hỷ là cô gái 8X đời đầu, học chuyên ngành Tài chính ngân hàng, yêu thích văn hóa cổ điển lãng mạn và mang niềm tin "mọi điều đều có thể, chỉ cần đừng ngừng cố gắng". Cô đã từng đọc nhiều sách truyện tình yêu và luôn nung nấu ý định viết một câu chuyện tình yêu theo ý mình. Ở đấy, tình yêu tuy không ồn ào, vồn vã, nhưng rất mãnh liệt và chứa đựng sự hy sinh và thấu hiểu. Chỉ đến khi cha mẹ cô mất đi, cô mới nhận ra thứ tình yêu mà cô ngưỡng mộ ấy chính là tình yêu của cha mẹ mình dành cho nhau.
Cô không tính toán, không sắp đặt, để cảm xúc dẫn lối và viết nên "Mộng cố nhân". Cô chọn bút danh Thường Quán Hỷ, là tên ghép Pháp danh của cha mẹ, để dành trọn lòng tri ân công ơn dưỡng dục của đấng sinh thành.
Thường Quán Hỷ hy vọng bạn đọc sẽ thích quyển sách này và cũng như cô, xem nó như là món quà "thừa kế" từ cha mẹ, dành tặng những ai mà bạn đọc yêu mến. Như lời hứa với người cha trong truyện, Thường Quán Hỷ sẽ luôn mỉm cười và tiếp tục nguyện vọng viết lách còn dang dở của ông, hy vọng ông sẽ luôn tự hào về cô con gái nhỏ của mình.
Hồng QuangCông ty CP Vận tải đường sắt cho biết tổ chức chạy tăng cường thêm nhiều chuyến tàu tuyến Bắc - Nam phục vụ người dân về quê, đón tết Nguyên đán 2025.