Giai điệu lời rao

Diễn đàn
08:58 PM 19/08/2022

Phố phường Hà Nội ban ngày tấp nập xô bồ chẳng một chút thảnh thơi. Ngay từ tờ mờ sáng đã rộn lên âm hưởng của chợ búa. Sáng hơn chút nữa, guồng quay công sở khởi động bằng giục dã còi xe xuôi ngược. Mọi thứ lắng đi đôi chút vào buổi trưa, thành phố tranh thủ nghỉ ngơi, để rồi lại vội vã tan ca trong cao trào của bản tấu hỗn tạp vô vàn những thanh âm cho tới mãi gần khuya.

Đêm buông xuống, dòng người vắng bóng, chỉ còn lại ánh đèn điện sáng quắc cùng với những người bán hàng rong đang chơi độc tấu, cây đàn đời bằng những tiếng rao đêm.

Lời rao cứ đồng loạt cất lên vào một khoảng giờ nhất định trong đêm, có người nghe thấy, có người lại không. Nhưng, những người nghe thấy phần lớn lảng đi, bỏ mặc cho tiếng rao lạc vào đêm tìm người hòa điệu, sự hòa điều ở đây trong ý nghĩ của những người rao đêm là mua hàng cho họ.

Đêm nào tôi cũng dỏng tai chờ đợi những tiếng rao cất lên bên ngoài cửa sổ. Có thể với một số người, tiếng rao đêm chẳng gợi nên điều gì, chúng lạc lõng, nhạt nhẽo đôi khi là sự bực dọc vì nó phá đi cái yên tĩnh của màn đêm. Còn với tôi, nó đã trở thành một phần của những gì gắn tôi với Hà Nội, với những cảm thông chia sẻ trước mỗi số phận cuộc đời đầy can trường của những người bán hàng rong.

Giai điệu lời rao - Ảnh 1.

Vũ đệu đêm hồ Gươm

… Rồi thoạt nghe chỉ là những tiếng rao thân quen như Bánh bao nóng…đây! Ai mua bánh bao nóng…đi; bánh mì nóng…đơ…y…thật giản dị và đời thường. Tuy nhiên, nếu biết lắng nghe ta sẽ thấy có tiếng rao thoát ra bằng cả âm cổ, âm mũi, lời rao liền mạch như hành khúc vội vàng, gấp gáp… có tiếng rao như lời mẹ ru trong vắt và ngọt lành… có tiếng rao khàn đục, đứt quãng và có tiếng rao se sắt, lời rao ví vọng ngân mãi ở đoạn cuối như trải vào đêm tạo sự sâu lắng khôn cùng. Cũng có những tiếng rao day dứt, ngỡ vọng về từ một thế giới miền viễn nào đó mang theo những khát vọng…và có tiếng rao rất gần của chú bé, lời rao vang từ đầu ngõ một hồi ba lượt.

Khi chỉ còn cách cửa sổ ngôi nhà trong ngõ vắng chừng 20m, tiếng rao cất lên hai nhưng đúng một lượt rồi tiến đến gõ cửa, cười, nhát mắt ranh mãnh: "Anh ơi, mì nóng ròn…". Dù bán được hay không, rời phòng khoảng 50m, tiếng rao ấy lại cất lên vang vọng rồi xa dần.

Tôi từng sống bằng những ước vọng lớn lao, xa vời. Chính những tiếng rao đêm đã kéo tôi gần thực tế hơn để nổi trắc ẩn mơ hồ làm cho đời sống tinh thần của tôi thêm sâu nặng. Tôi lắng nghe cuộc sống bằng trái tim, nghe trong tiếng rao hàm chứa những thanh âm ngoài lời. Và hằng đêm, những tiếng rao vẫn vang vọng khắp ngõ phố Hà Nội. Trong tôi vẫn tràn ngập mộng mơ về những tiếng rao đêm tựa bản Slow nhẹ nhàng. Nhưng khi ước vọng về cuộc sống no đủ, tôi mới hiểu rằng: giai điệu của những lời rao là những bản Rock cuộc đời đằng đẳng khát khao…

Nhật Thăng
Ý kiến của bạn