Không có gì quý giá hơn mạng sống
Từ ‘chết” không được nói ra ở New York, Paris, London vì nó khiến đôi môi bỏng rát”, nhà thơ, nhà tiểu luận người Mexico Octavio Paz đã viết như vậy vào thập niên 1950. Nói đến đây để hiểu rằng cái chết đừng nên có trong suy nghĩ chứ đừng nói là hành động.
Ý nghĩ đó thật đáng sợ, và rất nhiều người có suy nghĩ như vậy khi có chuyện không may xảy ra với mình.
Mới đây, MXH xôn xao về hình ảnh một cô gái mới 15 tuổi tên L. T.H (quê Tuyên Quang) hiện ở Cầu Giấy, Hà Nội đã gieo mình xuống sống Hồng tự vẫn mặc can ngăn của nhiều người qua đường. Nguyên nhân được cho rằng do gia đình bắt về quê khi đang chơi ở Hà Nội, cuối cùng cô gái chỉ kịp gọi điện chào người yêu rồi lao mình xuống dòng nước xiết.
Cô gái trẻ gieo mình xuống sống tự tử mặc sự căn ngăn của nhiều người. Ảnh cắt từ clip
Chắc rằng cũng có người nghĩ cô gái còn quá trẻ và dại dột khi nghĩ đến ý định tự sát, không còn muốn sống nữa. Có thể cô gái đang bế tắc, căng thẳng hay không thể vượt qua tình trạng của mình.
Cuộc đời này chẳng có gì quan trọng hơn mạng sống, nên dù vì bất cứ lý do gì mà vứt bỏ sinh mệnh, thể xác cha mẹ trao cho, Điều đó là bất hiếu.
Mới vài tháng trước, giữa cái rét căm căm, chúng ta thấy không ít người trẻ vì mưu sinh, vì miếng cơm manh áo mà qua đời vì lý do tắm đêm. Nếu có phép màu để những người ấy có them một lần nữa được sống thì chắc rằng không bao giờ họ coi thường sức khỏe, coi thường tính mạng này lần thứ hai.
Vì sao, một người còn khỏe mạnh, mới chỉ 18, đôi mươi lại vứt bỏ đi cái quyền sống của chính mình chỉ vì tình yêu hay giận dỗi cha mẹ.
Mẹ tôi từng nói: Người đi chưa chắc đã khổ nhưng những người ở lại thì chắc chắn sẽ đau đớn, dằn vặt suốt cả cuộc đời. Còn nhớ, cũng thời điểm này năm ngoái, ở Nghệ An, một cậu bé 9 tuổi không may ngã xuống sông, suốt 3 ngày tìm kiếm mớ thấy xác con. Khi chứng kiến cảnh tượng ấy, họ gần như sụp đổ,quỳ lậy, gào khóc như van xin cớ một phép màu nào đó sẽ xảy ra nhưng "sinh hữu hạ, tử bất kỳ", trời gọi tên ai thì người ấy dạ.
Vậy nên, trước khi có những ý nghĩ dại dột thì hãy nghĩ xem cha mẹ ta đã bao nhiêu tuổi, mái tóc đã bạc chưa, vầng trán hay đôi mắt đã thêm bao vết hằn lam lũ. Đối với cha mẹ, con cái là tài sản quý giá nhất, nuôi con khôn lớn chỉ mong con mạnh khỏe. lao động, lấy vợ, sinh con chứ không phải là thấy con đau khổ vì một mối tình: Anh không thể sống thiếu em, hay em không thể mất an.
Xin lỗi! Đời này làm gì có ai không thể sống thiếu một người, chúng ta không thể sống nếu thiếu ô xy để thở, cơm để ăn, nước để uống. Tuổi trẻ đáng tiếc nhất không hẳn là không có người yêu mà là không được lao động, không kiếm được đồng tiền chân chính, đó mới là những thứ nuôi dưỡng được tình yêu và cuộc sống này. Đến một thời điểm nào đó, bạn sẽ nhận ra rằng tình yêu không phải là tất cả.
Trong cuộc sống, không tránh khỏi những buồn đau, những chuyện không như ý mình nhưng khi đã trải qua rồi chúng ta mới hiểu được rằng đau khổ cũng là một phần của cuộc sống. Nó giúp ta trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn. Có đau khổ mới thấy được giá trị của hạnh phúc.
Khi chúng ta tuyệt vọng nhất, hãy một lần vào bệnh viện, chứng kiến những người bệnh từng ngày chống trọi để dành lại sự sống để cảm nhận. Hay như hiện tại, cả nước, cả cộng đồng chung tay chống dịch, chung tay giành sự sống cho biết bao con người vất vả, khó khăn đến nhường nào. Thế mới biết rằng, mạng sống quan trọng lắm, đừng vì bất cứ điều gì mà vứt bỏ nó đi.
Không có gì quý hơn sinh mạng và bạn được sống đã là một điều kỳ diệu!
Trương HưngBáo cáo từ Bộ Tài chính cho biết, ước giải ngân vốn đầu tư công của cả nước đến hết tháng 11 là 410.953,1 tỷ đồng, đạt 60,43% kế hoạch Thủ tướng Chính phủ giao.